Anh Thơ

Tàn chợ

Trên nóc đình mặt trời vừa đứng ngọ
Nắng vươn mình đuổi những bóng râm lui;
Tiếng lào xào tắt dần trong to nhỏ.
Ngoài cổng lều lần lượt từng người chui.
Một bà lão xót xa tiền hết... mãi!
Mấy thằng cu hớn hở được tò-te.
Vài cái đĩ vui cười mừng nón mới,
Quên trên vai gánh nặng quẩy mau về.
Mặc bô lão rượu say cười chuếnh choáng
Ô móc vai thất thểu cố theo sau.
ở lại chợ nhìn người mua dần lảng
Bọn ế hàng ngán ngẩm với ruồi bâu.

Được bạn: Đặc Trưng đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tàn chợ"